Phát biểu của Đồng chí Chamaléa Thị Thủy tại Kỳ họp thứ 8, Quốc hội khoá XV - Cần nhìn nhận thấu đáo vấn đề dạy thêm, học thêm để quy định cho phù hợp.

Tiếp tục Chương trình làm việc đợt 2, tại Kỳ họp thứ 8, Quốc hội khoá XV, sáng ngày 20/11/2024, Quốc hội tiến hành thảo luận ở Hội trường về Luật Nhà giáo. Đồng chí Chamaléa Thị Thủy - Uỷ viên Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, Trưởng Ban Dân vận Tỉnh uỷ, Đại biểu Quốc hội tỉnh Ninh Thuận tham gia phát biểu tại Hội trường.

    Đóng góp ý kiến tại phiên họp, Đồng chí Chamaléa Thị Thủy - Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, Trưởng Ban Dân vận Tỉnh uỷ, Đại biểu Quốc hội tỉnh Ninh Thuận nhất trí với sự cần thiết xây dựng dự án Luật Nhà giáo như Tờ trình của Chính phủ nhằm thể chế hóa các quan điểm, chủ trương của Đảng về nhà giáo; kịp thời bổ sung các chính sách mới, đặc thù để xây dựng và phát triển đội ngũ nhà giáo đồng thời sửa đổi, bổ sung thêm các quy định để để hoàn thiện Luật nhà giáo.

Đại biểu Chamaléa Thị Thủy - UVTV Tỉnh ủy, Trưởng Ban Dân vận Tỉnh ủy,

ĐBQH tỉnh Ninh Thuận phát biểu thảo luận tại Hội trường

     Để góp phần hoàn thiện Luật Nhà giáo, đại biểu Chamaléa Thị Thủy có một số ý kiến như sau:

     Thứ nhất, về hoạt động nghề nghiệp của nhà giáo

     Tại khoản 1, Điều 7 quy định: Hoạt động nghề nghiệp của nhà giáo là hoạt động đặc biệt, có tính chuyên nghiệp, sáng tạo; có sản phẩm là phẩm chất, năng lực của người học; giúp người học phát triển toàn diện được thực hiện thông qua việc dạy học, tổ chức, hướng dẫn, tư vấn học tập, rèn luyện nêu gương cho người học.

     Theo đại biểu, quy định như trên chưa bao hàm hết các hoạt động của “nhà giáo”. Hoạt động nghề nghiệp của “nhà giáo” cần được xem xét trên tổng thể của quá trình hoạt động của một “nhà giáo”. Nó bao gồm quá trình giảng dạy, hướng dẫn, truyền đạt kiến thức, kỹ năng và giá trị đạo đức cho người học; ngoài ra, nó còn bao gồm cả quá trình cộng tác với đồng nghiệp, tham gia các hoạt động quản lý của một “nhà giáo” (tham gia quản lý lớp học, tham gia các cuộc họp của tổ bộ môn …).

     Bên cạnh đó, cũng cần phải xem lại cơ sở khoa học và thực tiễn của nội dung “có sản phẩm là phẩm chất, năng lực của người học”. Vì nếu quy định như vậy, thì hoạt động của Nhà giáo phải có trách nhiệm đảm bảo chất lượng về sản phẩm là “phẩm chất, năng lực của người học”, nhưng thực tế thì điều này rất khó. Bởi vì, “phẩm chất, năng lực của người học” sẽ được tạo nên bởi nhiều yếu tố mà tựu chung lại gồm 3 yếu tố chính đó là: Gia đình, Nhà trường và Xã hội. Trong đó, theo đại biểu Chamaléa Thị Thủy thì vai trò quyết định chính để tạo nên phẩm chất, năng lực của người học chính là nền tảng giáo dục gia đình của người học, sự đầu tư về tinh thần và vật chất của gia đình người học. Nhà trường góp phần nhưng cũng không phải là yếu tố quyết định tạo nên sản phẩm là phẩm chất, năng lực của người học. Vì vậy, đại biểu đề nghị xem xét, điều chỉnh lại nội dung khoản 1, Điều 7 nêu trên.

     Thứ hai, về những việc nhà giáo không được làm

    Tại điểm c, khoản 2, Điều 11 quy định về việc không được “Ép buộc người học tham gia học thêm dưới mọi hình thức”. Theo đại biểu quy định này là cần thiết, tuy nhiên, nội dung này đã được quy định tại khoản 5 Điều 22 của Luật giáo dục (Ép buộc học sinh học thêm để thu tiền).

     Đại biểu cho rằng, cần phải nhìn nhận thật bao quát, thấu đáo về vấn đề dạy thêm và học thêm để quy định sao cho cụ thể, phù hợp. Bởi trong thực tế, việc dạy thêm là nhu cầu có thật của giáo viên và học thêm cũng là nhu cầu có thật của học sinh, nhất là ở các đô thị, vùng có điều kiện kinh tế phát triển thì các cháu càng được gia đình đầu tư học tập. Không chỉ các cháu học chưa tốt mới phải đi học thêm, mà học sinh có năng lực học tập tốt vẫn rất có nhu cầu học thêm, nhằm nâng cao hơn ngoài kiến thức cơ bản chung ở lớp học, nhất là các cháu có nguyện vọng thi vào trường chuyên, thi học sinh giỏi các cấp và thi vào các trường đại học thuộc tốp đầu… thì nhu cầu tìm đến các thầy cô giáo giỏi để được học thêm là luôn luôn có thật. Cho nên, nếu như cho rằng việc tăng lương và các chế độ chính sách cho giáo viên để giải quyết vấn đề dạy thêm là theo tôi vẫn còn chủ quan, chưa thật sự phù hợp với thực tế cuộc sống.

     Đồng thời, trong Luật này đại biểu đề nghị cần làm rõ các hình thức ép buộc (Ví dụ: ép buộc bằng lời nói, hành động, gây áp lực tinh thần, tạo tâm lý sợ hãi, sử dụng các hình thức kỷ luật, phân biệt đối xử…) nhằm tránh việc quy định lại nội dung đã được quy định trong văn bản quy phạm pháp luật khác và giải quyết thấu đáo tình trạng tiêu cực trong việc dạy thêm, học thêm.

     Thứ ba, về chế độ, chính sách đối với Nhà giáo

     Đại biểu thống nhất với chủ trương về việc cần phải luôn xem giáo dục là quốc sách trong mọi giai đoạn phát triển của đất nước nên việc cần phải chăm lo về chế độ, chính sách, tôn vinh đội ngũ làm công tác giáo dục là cần phải được chú trọng. Thời gian qua, một số chính sách về hỗ trợ học phí, hỗ trợ chi phí học tập cho sinh viên sư phạm đã phát huy tác dụng, thu hút nhiều học sinh giỏi tham gia thi vào ngành sư phạm, chất lượng đầu vào của ngành sư phạm ngày càng tăng, mức độ cạnh tranh vào ngành sư phạm cũng rất “khốc liệt” như chúng ta đã thấy trong các mùa tuyển sinh thời gian qua, đã hết cái thời “chuột chạy cùng sào, mới vào sư phạm”. Đầu vào ngành sư phạm thời gian gần đây đã ngày càng tốt hơn thì vấn đề theo tôi là ở đầu ra. Chính sách như thế nào để các Thầy cô giáo ra trường có được công việc, sống được bằng nghề, theo được đam mê nghề nghiệp, thì tôi cho rằng sẽ ngày càng thu hút người tài.

     Tuy nhiên, để thực hiện được các chế độ, chính sách được đề ra tại dự thảo Luật và dự thảo Nghị định quy định 9 nội dung chính sách tiền lương, phụ cấp, hỗ trợ, thu hút đối với nhà giáo thì phải căn cứ vào nguồn lực ngân sách có đảm bảo thực hiện được hay không, phải có đánh giá tác động chính sách thật kỹ, đồng thời chính sách nếu có ưu tiên hơn thì cũng nên đặt trong mối tương quan hài hoà với các đội ngũ trí thức, lực lượng lao động khác của xã hội, những người cũng hưởng lương từ ngân sách nhà nước (ví dụ như trong đợt chất vấn vừa qua đối với lĩnh vực Y tế, chúng ta cũng đã nghe thấy tư lệnh Ngành nói lên những khó khăn của ngành Y tế, nhất là khó khăn của Y tế công. Đội ngũ này học hành rất vất vả, tốn kém, phải làm việc trong môi trường không tốt vì là người có bệnh, là bệnh nhân… nên đội ngũ này cũng rất cần được quan tâm về chế độ, chính sách…). Vì thế, đại biểu cho rằng dự thảo Luật cần rà soát lại, chỉ quy định đội ngũ nhà giáo đang làm việc ở vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, vùng biên giới, hải đảo, vùng có điều kiện kinh tế xã hội đặc biệt khó khăn; giáo viên mầm non; giáo viên dạy cho các đối tượng khuyết tật.

     Tác giả: Nguyễn Thị Huyền



Thống kê truy cập
  • Đang online: 2
  • Hôm nay: 32
  • Trong tuần: 410
  • Tất cả: 211 931
Đăng nhập
 
2019 © CỔNG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ BAN TUYÊN GIÁO VÀ DÂN VẬN TỈNH ỦY NINH THUẬN

Địa chỉ: số 7 đường Lê Hồng Phong, Phường Kinh Dinh, Thành phố Phan Rang-Tháp Chàm, tỉnh Ninh Thuận.

Điện thoại: 0259.3835227.

Email: Bandv@ninhthuan.gov.vn.